Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2008
Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2008
Thứ Năm, 27 tháng 3, 2008
Đi Xem Đại Nhạc Hội Asia 58 “ Lá Thư Từ Chiến Trường”
Với cái nhìn của thế hệ 1.5, cá nhân Hiếu rất thích chương trỉnh này vì: Không quá nặng nề về chính trị, vừa đủ lịch sử để thế hệ sau học hỏi thêm. Nhưng quan trọng nhất là thấm được tình yêu cái thứ ngôn ngữ kỳ diệu mà người xem, người nghe dễ dàng cảm nhận được cái lãng mạn chất ngất của tình yêu của một thời đao binh khói lửa.
Bây giờ xin cho phép vào chi tiết của từng bài.
1) Liên khúc mở đầu: OK, very effective. It sets a theme for the entire show. Good arrangement. Cảm động nhất là lúc cuối bài lá cờ vàng rơi xuống trên sân khấu. Mọi người đừng dậy chào và vỗ tay. Cảm động lắm.
2) Liên khúc: Anh Đi Chiến Dịch: Bích Vân lần đầu hát trên Asia đã hát một bài nặng ký. Hiếu đã từng xem Bích Vân hát trong nhóm the Friends, rất thích cô hát bài Thiên Thai của Văn Cao. Giọng Bích vân vững, trong vút lên cao rất tuyệt. Hơi thiếu thiếu một chút cái ai, cái trĩu lòng của "Anh đi chắc hẳn anh còn nhớ, đôi mắt u uẩn chiều tiễn đưa.." Still a very powerful performance.
Các Anh Đi với Y Phương: Hơi thất vọng vì bài này không khai thác được chất lửa trong giọng hát của Y Phương. Nhưng cô hát cũng đằm thắm lắm. Hi vọng khi xem DVD sẽ thấy hay hơn.
3) Viết Từ KBC: Y Phụng hát ngọt ngào, luyến láy OK. She looks stunning on stage với đôi mắt đẹp lạ lùng.
Kẻ Ở Miền Xa: Một lần nữa Đan Nguyên đã chinh phục khán giả với sự phối hợp giữa vóc dáng và giọng ca. DN ca rất nam tính mà lãng mạn. Giọng mạnh, luyến láy rất tài mà cái lai láng của hồn nhạc trôi chảy thật tự nhiên. Đan Nguyên với ca khúc Kẻ Ở Miền Xa, again is one of my top favorites.
4) Tình Ca Người Đi Biển: Gees, This Doan Phi guy is so electrifying. Đôi chân của him như hai cái lò xo, gương mặt rầt có cá tính, trẻ trung, tự tin, sôi nổi mả rất nghệ thuật. Ánh Minh is so beautiful, energetic, fresh. Cả hai hát rất “ăn rơ”. Bài hát này tạo nên sự cần thiết bên cạnh những bài nặng trĩu tâm tình.
5) Liên khúc: Tàu Đêm Năm Cũ & Nhớ Thành Đô. Diệp Thanh Thanh hát lại một ca khúc mà cô Thanh Thúy đã hát quá tuyệt vời. Trong khi Đan Nguyên hát ca khúc Kẻ Ở Miền Xa mà nam danh ca Duy Khánh đã từng hát thành một ca khúc bất tử, nhưng Đan Nguyên làm mới lại ca khúc mà người xem thấy vui vì có người thừa kế những tiếng hát lẫy lừng. Ở đây, Diệp Thanh Thanh làm cho người xem thấy hài lòng nhưng có lẻ chỉ dừng lại ở đó.
Don Hồ again với ca khúc Nhớ Thành Đô mà người nghe vẫn còn như nghe âm hưởng của Thái Thanh, Duy Khánh, Thanh Lan. Nhưng rồi cái nhớ đó chỉ thoáng qua khi Don Hồ thực sự làm mới lại bài nhạc với những âm điệu Blue Jazz thật tuyệt vời.
6) Chân Trời Tím: Ngọc Hạ vừa duyên đáng cừa có nét bí ẩn. Nguyên Khang trông thon gọn hơn và thấy trẻ trung thư sinh hơn. Riêng ca khúc này có lẽ nhờ vào cách sử dụng màu sắc quá đẹp nên ngồi xem mà dường như bị cuốn hút vào cái huyền hặc của màu tím hơn là được chinh phục bởi giọng ca. Dù sao thì cả hai hát rất hay.
7) Thương Về Vùng Hỏa Tuyến với Ngọc Huyền. Thành thật mà nói, cá nhân Hiếu cũng không thể ngờ rằng mình lại thích ca khúc này qua tiếng hát Ngọc Huyền. Có lẽ những lời phê bình đã được NH lắng nghe cho nên lần này NH hát nghe trôi chảy hơn, tự nhiên hơn. Cũng có thể bài hát quá hay? Diễn xuất ở đoạn cuối của NH vẫn còn "cải lương" quá khi cô vẫy tay đi vào bên trong với gương mặt bi thương mà theo người viết thì không cần thiết. Tuy nhiên bài này vẫn rất hay. Hay không ngờ và người viết cho đến bây giờ vẫn còn nghe dư âm của "Có ai qua vùng hỏa tuyến, nhắn cho ai một vài lời.." lởn vởn trong đầu.
Tìm Anh của Hoàng Thi THơ với Lâm Thúy Vân. Đây là ca khúc rất lắng đọng, cảm động vì lời ca đầy màu sắc và âm điệu lúc trữ tình lúc hùng hồn. Thật sự không biết nói thế nào? Hay thì rất hay, diễn xuất của Lâm Thúy Vân rất có hồn, giống như cô đã từng chinh phục chúng ta với ca khúc Những Người Không Chết trong TKTCC. Thích thì rất thích nhưng hy vọng khi xem DVD sẽ appreciate hơn.
8) Lính Mà Em & Tình Lính: Cũng như bài Tình Ca Người Đi Biển, chương trình cần những ca khúc sôi động, trẻ trung này để người xem được có chút sôi nổi bên cạnh những lời tâm sự tỉ tê. I love this performance.
9) Bóng Nhỏ Đường Chiều với Thanh Thúy. Có lẽ nếu nói vì sao những bài ca, những lời ca này khi đã gắn liền với tiếng hát Thanh Thúy, dù có nghe cả trăm lần, mỗi lần nghe lại vẫn thấy xúc động làm sao đâu.
"Ngày tim lên tiếng gọi, xui tôi mến một người
Tâm tình chiều nao trên phố nhỏ
Khi về lưu luyến mãi phút hẹn hò".
Tiếng hát cô Thúy, chao ôi nghe như tiếng của từng giọt cà phê rớt xuống chiếc ly sành lạnh ngắt của một quá khứ nào đó tưởng đã chìm vào quên lãng. Vậy mà đêm nay những hình của căn phố nhỏ, của đôi tình nhân, cái huyền hoặc của "Bàn tay thon ngón nhỏ, đan tay rắn sông hồ" như sống lại, rõ ràng, đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Cô Thanh Thúy ơi, sao mà cô hát hay đến thế hở cô?
Có lẽ vì “phê” quá cho nên cá nhân người viết cảm thấy bài hát sao mà ngắn làm sao!
Phút Giao Mùa với Vũ Khanh. Tuy rằng giọng ca Vũ Khanh, somehow cũng giống như Tuấn Ngọc, chưa hát đã biết hay và do đó rất predictable, ca khúc này vẫn là một ca khúc gợi lại cả một trời kỷ niệm. Đó phải chăng chính là nhờ bề dầy của một giọng ca hay?
10) Đêm Cuối Cùng & Một Chuyến Bay Đêm: Kết hợp một ca khúc tiền chiến với ca khúc nhạc vàng thập niên late 60 ở đây thật lạ lùng. Có lẽ khi nghe giới thiệu liên khúc Đêm Cuối Cùng và Một Chuyến Bay Đêm, đa số chúng ta sẽ thốt lên "What? how could it be?". Vậy mà...
“Đêm nay đêm cuối cùng bên nhau...", bóng đêm chợt bao trùm trong sự tĩnh lặng. Hồ Hoàng Yến với một vóc dáng đẹp mà lạnh, cất lên một giọng hát cũng lạnh không kém. Giọng Hồ Hoàng Yến phảng phất nhiều nét của ca sĩ Thùy Dương (tự nhiên nhớ đến đôi mắt thật buồn của Thùy Dương và tiếng hát thật lẻ loi của cô ta trong cuốn Asia video cũng với bài hát này). Ở đây Hồ Hoàng Yến thật sự chinh phục cá nhân người viết.
Và rồi điều lạ lùng đã xảy ra khi nhạc đổi tông, đổi điệu qua ca khúc Một Chuyến Bay Đêm. Quốc Khanh hát hết mình, hát không giống như chúng ta nghe cô Thanh Thúy với nét du dương, phóng khoáng của "Đêm nay chuyến bay trời xanh như màu áo", Quốc Khanh gào thét nhiều hơn, vậy mà nghe thật hay, không tả nổi cái lạ lùng này. Có thể vì nhạc đệm dùng nhiều tiếng động của máy bay, tiếng gió lướt của bầu trời cho nên giọng ca của Quốc Khanh tự nhiên đưa chúng ta bay thẳng tấp lên bầu trời cao, có thể nói là trong khoảnh khắc, tức thời.
Với ca khúc này, có thể sẽ có nhiều người không thích lối hát này của Quốc Khanh. Riêng cá nhân người viết, chỉ biết nói một câu "It's my top 5 favorite of the entire show”.
11) Liên khúc: Tôi Nhớ Tên Anh & Thương Anh với Lê Nguyên và fashion show. Có thể nói đây là ca khúc duy nhất một ca sĩ hát mà thôi. Bài này nghe thật lạ vì lời ca hợp vời female singer hơn. Nhưng Lê Nguyên hát thật du dương với những bước nhảy sống động.
Và điều đáng nói ở đây là phần Fashion show thật hấp dẫn, ngoạn mục. Những bộ quần áo mang nét nhà binh phần nào được khoác lên những người đẹp của trung tâm Asia, và đẹp phải nói là sững sờ. Sững sờ vì lạ, sững sờ vì thấy sự sáng tạo thật tuyệt vời của nhà desinger Thái Nguyễn.
My favorite model: Băng Tâm.
12) Anh Về Với Em: Ngọc Minh & Thanh Phong. Cá nhân người viết thật sự muốn tránh khi cứ phải so sánh giọng ca cũ và mới. Nhưng ở đây xin lỗi rất nhiều là không nói không được bởi vì khi Ngọc Minh, chú Thanh Phong cất tiếng hát, chỉ với câu đầu thôi, phải nói rằng người nghe phải bị lôi cuốn ngay. Chao ôi phải chăng cái lãng mạn của tình yêu là đây? chao ôi có phải vì nhạc sĩ Trần Thiện Thanh viết tình yêu cho lính quá hay, hay phải chăng vì cô Ngọc Minh hát thật tuyệt vời. Giọng cô nũng nịu, ngọt ngào đến mức độ phải nói thật là đáng yêu.
Cho đến bây giờ, ngồi viết những dòng chử này, người viết vẫn còn thèm nghe giọng cô Ngọc Minh, thăng hoa tình yêu của lính với những lời ca thật đẹp
“Em biết không những chiều, khi sương thu giăng giăng,
Anh nhớ xưa chúng mình hay đi trên đường vắng,
Anh nhớ xưa một lần lặng ngắm ánh mây trôi
Làm người yêu lính chiến mấy ai gần nhau ....”
This is perhaps bài hát thích nhất in my top 3 of the entire show.
13) Người Tình Không Chân Dung với Nguyễn Hồng Nhung và Những Người Không Chết với Thiên Kim: Trước hết xin nói về Thiên Kim. Bài hát này Lâm Thúy Vân hát quá hay trong cuốn TKTCC. Nhưng Thiên Kim hát và diễn xuất cũng hay xuất sắc. I love it.
Nếu nói về sự ngạc nhiên thì có lẽ là ca khúc Người Tình Không Chân Dung với Nguyễn Hồng Nhung. Thú thật người viết phần nào có thành kiến với những ca sĩ thành danh ở miền Bắc gần đây. Người viết không chối điều này. Và có lẽ nhiều người không có thành kiến như tôi, thì có thể họ sẽ cho rằng nếu Khánh Hà đã từng hát ca khúc này thành công thì Nguyễn Hồng Nhung, một ca sĩ trường lớp hát giọng Bắc chuẫn hát ca khúc này hay thì đâu có gì là lạ. Điều này đúng.
Nhưng cái lạ ở đây là cái mentality (khả năng nhận xét, hiểu được cái xuất sứ của bài nhạc, cái hồn của bài nhạc). Tại sao chúng ta xem nhiều ca sĩ trẻ hát nhạc Phạm Duy, nhạc Trinh Công Sơn dù họ có cố gắng đến đâu, cái hay của họ cũng bị giới hạn bởi lẽ họ không lớn lên trong cái thời những bài nhạc này sáng tác. Họ không hiểu được cái uẩn khúc của "Tóc xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu, gọi mãi tên nhau" hay "Nghìn trùng xa cách đời đứt ngang rồi". Cho nên Hồng Nhung không thể nào chinh phục nhạc TCS dù ai có thổi phồng cô ấy lên tận mây xanh, cũng như Mỹ Linh hát Đưa Em Tìm Động Hoa Vàng nghe không có cái thinh không, huyền hoặc của Thái Thanh, Mai Hương. Và với ca khúc Người Tình Không Chân Dung, một ca khúc đã được dùng trong phim cùng tên mà cô Lệ Thu đã hát phải nói là không có thể ai hát hay hơn thế.
Dĩ nhiên tôi vẫn cho rằng cô Lệ Thu hát hay nhất. Nhưng cũng giống như Đan Nguyên takes on những ca khúc bất tử gắn liền với Duy Khánh, thì ở đây sự so sánh này coi như là một constructive compliment. Và Nguyễn Hồng Nhung đã hát với tất cả sự thành thật, đam mê hiếm có mà tiếng hát của cô đã phá vỡ hàng rào định kiến của tôi. Cô hát như thể cô là người trong câu truyện, và cô diễn xuất thật chinh phục, đến nổi tôi ngỡ rằng cô ấy có thể chết trên sân khấu.
14) Tam Phương với Qua Cơn Mê và Cho Tôi Được Một Lần:
Qua Cơn Mê is one of my favorite songs. Lời lẽ giản dị mà xúc tích. Chính vì sự giản dị của ngôn từ mà qua tiếng hát thật tự nhiên của ba cô làm cho chúng ta thấy thật thu hút. Cái đẹp, cái hay đến từ sự giản dị trong phong cách ca hát, trong những lời ca đi thẳng vào lòng người mà rồi nó sẽ ở lại với chúng ta, bền bỉ theo năm tháng. I love them deary again and want to see more of them.
15) Giấc Ngủ Cô Đơn với Băng Tâm và Nhớ Nhau Hoài với Đặng Thế Luân:
"Nửa đêm nhớ anh, buồn nghe mưa khóc bên mành...". Tiếng hát Băng Tâm cất lên, thong thả, từ tốn mà thấm vào lòng người.
Rồi Đặng Thế Luân với "Anh ở nơi nào có còn mùa xuân không anh...". Đối với những ai yêu dòng nhạc Bolero thì những ca khúc này phải nói là bất tử. Nghe dễ vậy mà hát không dể tí nào nếu không biết cách hát. Hát mà ngân nga quá lố thì nghe có mùi cải lương, hát mà ngân nga không ra thì nghe thật "Đơ". Ở đây tôi thật sự rất vui khi thấy Đặng Thế Luân đã lấy lại phong độ của mình giống như lần đầu anh xuất hiện với Xin Anh Giữ Trọn Tình Quê. Cả hai hát rất hay, không chê được.
16) Kịch của Quang Minh & Hồng Đào: Không có những trận cười nghiêng ngả, nhưng vở kịch làm người xem phải suy nghĩ, rồi lắng lòng xuống với cái chua chát của cuộc đời. I love this sketch, just wonderful. The message is very powerful.
17) Thiệp Hồng Anh Viết Tên Em: Trung Chỉnh và Phương Dung. Cá nhân người viết đã từng nghe cô Phương Dung hát ca khúc này đến độ "băng phải nhão", vì cô hát bài này hay lắm như thể cô Thanh Thúy hát Bóng Nhỏ Đường Chiều vậy. Cô Phương Dung, và chú Trung Chỉnh hát ca khúc này thật tuyệt.
Diễn xuất: Thôi để các bạn xem đi nha.
18) Người Chết Trở Về với Thanh Lan, Nhật Trường:
Sau lời giới thiệu của nhà văn Phan Nhật Nam và cô Dương Nguyệt Ánh, trong khi người viết còn ngậm ngùi với sự hi sinh của những vị Tướng thì ca khúc này lại làm tăng thêm sự ngậm ngùi và niềm kính phục. Cũng như với Anh Không Chết Đâu Anh, Thanh Lan một lần nữa chứng tỏ ở thể loại nhạc này của Trần Thiện Thanh, phải là Thanh Lan, Nhật Trường chứ không thể ai khác. Cô Thanh Lan hát còn hay quá. Chỉ tiếc là âm thanh hơi ồn nên nghe không rõ lắm. Hi vọng khi edit Asia nên chuẫn lại vì ca khúc naỳ chắc chắn sẽ làm nhiều người rơi nước mắt.
19) Ngày Sau Sẽ Ra Sao với Tường Nguyên, Tường Khuê: Cá nhân người viết thật tình không thích nghe TN, TK hát trong những bài trước. Nhưng với bài này thì nghe cũng hay lắm.
20) Kể Chuyện Trong Đêm: Another typical bolero song. Có lẻ hơi mỏi mệt lúc này. But Tuấn Vũ và Mỹ Huyền hát rất đạt.
21) Tiếc Thương thơ Cao Tần, nhạc Anh Bằng.
Cao Tần là nhà thơ đã viết bài thơ Chổ Dấu Kho Tàng đã được cô Hoàng Oanh ngâm trong băng thơ Hai Sắc Hoa Tigôn thật tuyệt vời.
Bài thơ này xin lỗi không nhớ tựa, viết về cảm nghỉ khi các bức tượng Chiến sĩ VNCH khắp nơi bị chính quyền VC phá vỡ. Nhạc sĩ Anh Bằng phổ thành ca khúc.
Một lần nữa Như Quỳnh hát một ca khúc mới. Như Khóc Mẹ Dân Oan, sẽ có người thích và sẽ có người cần có thời gian mới thấy thấm, nhất là ca khúc này thật nặng ký về chính trị. Cá nhân tôi khi biết đó là một ca khúc phổ từ thơ cho nên tôi phải thật sự tập trung để theo dõi. Có lẻ đây là lần duy nhất trong toàn bộ chương trình tôi đã nhỏ lệ.
Và tôi tin rằng khi ra DVD, khán giả sẽ như tôi, sẽ khóc với ca khúc này. Như Quỳnh và Lâm Nhật Tiến đã không phụ lòng khán giả.
22) Phương Thảo & Ngọc Lễ: I am so sorry bởi vì lúc bài này tôi phải đi ra ngoài. I completely miss it.
23) Đáp Lời Sông Núi: Ca khúc kết thúc chương trình. This is the moment phải nói là bao nhiêu cảm xúc tự hào, xót thương, kiêu hãnh và ngậm ngùi được đúc kết lại để chấm dứt chương trình. Một bài hợp ca hùng hồn mà Trúc Hồ đã viết thật hay. Tất cả khán giả đứng lên vỗ tay, vỗ tay thật to.
Sân khấu, dàn dựng lần này phải nói là đẹp rất đẹp. Lighting is just perfect this time.
Dù đã xem live, nhưng cá nhân người viết vẫn còn hồi hợp chờ đợi xem lại khi DVD được ra mắt. Hy vọng sẽ vào dịp 30 tháng Tư, 2008.
TRỌNG HIẾU
Theo Báo Việt
Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2008
Thứ Năm, 6 tháng 3, 2008
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)