Mái chùa che chở hồn dân tộc, nếp sống muôn đời của tổ tông
Đất vua, chùa làng, phong cảnh Bụt
Quê tôi có gió bốn mùa
Có trăng giữa tháng, có chùa quanh năm
Đêm thanh gió mát trăng rằm
Chỉ thanh đạm thế âm thầm thế thôi,
Mai này tôi bỏ quê tôi
Bỏ trăng bỏ gió chao ôi bỏ chùa.
Nhà thơ Nguyễn Bính
NHỚ CHÙA
Từ thuở ra đi vắng bóng chùa
Đường đời đã nhọc chuyện hơn thua
Trong tôi bừng dậy niềm chua xót
Xao xuyến mơ về lại cảnh xưa.
................
Chuông vẳng nơi nao nhớ lạ lùng
Ra đi ai chẳng nhớ chùa chung
Mái chùa che chở hồn dân tộc
Nếp sống muôn đời của tổ tông.
( Hòa Thượng Mãn Giác, 1949 )