Ngày nước tương, tháng sút ký, năm giãm mập, thể kỹ XXX.
Con gà i mái đẽ trứng vàng của anh,
Hồi còn ở nhà với em, anh thường gặp gở em hàng ngày nói chuyện thế kỷ XX X mà sao bụng em vẫn phẳng lỳ như tấm thớt . Bây giờ anh đi qua tiểu bang lạnh xa xôi dịu vợi Alaska cách miềm viễn tây gió hú đồi thông để là việc bắt "cua"và "ghẹ" biển vùng trời "bắc cực" tuyết phủ quanh năm tối om không có ánh mặt trời le lói. Anh cố gắng bắt nhiều Cua, ghẹ để kiếm thật nhiều tiền đem về cưới con gà mái đẽ trứng vàng của anh.Đọc thơ em, em nói nhớ anh da diết, anh vô cùng xót xa và nghĩ đến những lúc gần bên em, lòng anh bổng dựng cột buồm như cột buồm của thuyền đánh cua, ghẹ của anh, Anh nói đến cột buồm có nghĩa là cột buồm đã hạ xuống và cánh buồm thì xếp lại, nên giống như vậy, nghĩa là anh buồn như cột buồm bị xếp. Nếu em ăn uống được thì anh cũng mừng vì thân anh 200 bao mà em chỉ có 100 bao thì tội cho em quá, em nhớ ăn khi nào cân nặng 180 bao với chiều cao của em là 1 fĩt 40 là vô cùng lý tưởng. Ôi công chúa gà mái của anh, nghĩ đến ngày trở về ôm bao gạo 3 cô gái trong lòng mà khiến anh chảy cả nước mồ hôi dầm dề giữa trời đông tuyết phủ. Còn phần anh ở cái xứ lạnh này, chỉ tối ngày ăn cua và ghẹ, có khi không lữa nướng , anh đành ăn ghẹ và cua sống, nhưng ăn sống sao mà mặn mà quá em ơi!. Thật là tuyệt vời như ăn sò lông và chem chép sống nặn chanh muối tiêu vậy.Em ơi, anh mườn tượng ngày về gặp lại em , hôn em, nắm tay em,và ăn chem chép, sò lông..cùng em , lòng anh bổng dưng sung sướng lạ thường, nhớ những lúc đôi mình trao nhau những nụ hôn nồng cháy, nóng bổng, tuy trời lạnh mà anh cãm như đang trong lò sưỡi, có cây cũi đang chổng ngược lên giời, cháy phừng phừng không thể nào dập tắt đượcThôi thơ vắng tình dài hẹn ngày gặp em ở miền Tây xa xôi dịu vợi ở tiểu bang vàng ca lý phót nha , hôn em bằng tưởng tượng, ôm em bằng tưởng và anh lại xìu vì không có em bên cạnh , anh mượn 2 câu của nhạc sĩ Vủ thành an gởi em
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói
Nói chi nhiều cũng vậy thôi
Anh,Anthony Lờ
Ngày mong, Tháng mỏi, Năm rả rời, Thế Kỷ lãng quên
Anh yêu,
Hôm nay trời buồn chưa vương chút nắng mà nơi này cháy khét như than. Có lẻ trái mùa chưa nở nụ, bông vụ mãi lay bay. Cầm trên tay bông cỏ trắng mà anh đã bín lại tặng em, làm em bồi hồi xúc động.Anh hứa khi trời gió lộng chúng mình sẽ sánh đôi, mà đường xa xôi anh không dám tới. Ừ chỉ là lời nói, ai cất giữ mãi trong lòng. Chỉ có người cầu mong nên ôm lòng vọng tưởng.Bất chợt đâu đây chỉ còn âm hưởng xa xôi... Thôi thế thì thôi cũng đã đành... Đường về vạn nẻo úa hay xanh... Nào ai có biết tình đan kết... Hay sẽ rơi nhanh tựa trúc mành.Giấc mơ bao giờ là hiện thực đâu anh!? chỉ mong những bông cỏ vụ lay bay sẽ chở về giấc mộng bình yên cho những tâm hồn yếu đuối.
ngày dài, tháng lụn, năm tại chổ, thế kỷ xa xôi
Em yêu quý,
Hôm nay trời nhẹ lên cao, anh buồn không biết vì sao anh buồn" À thì ra tại anh nhớ tới đôi mắt buồn vời vợi của em lúc chia tay anh để lên máy bay theo chồng qua xứ lạnh muôn đời lục quân VN. Cầm trên tay lọn tóc thề em trao mà lòng anh như thiêu như đốt, như lữa địa ngục cháy 3210 độ làm tan nát tiêu tùng trái tim thịt của anh.Ngày xưa hai đứa mình cùng sánh đôi nhau ,cùng mặc áo ấm đi dưới trưa hè oi ả, mồ hôi nhuể nhại tưởng chừng dìu nhau dưới cơn mưa đời đầy gió bạc mưa tuông xối xả. Nào ai biết đoạn cuối cuộc tình đã khép lại, trang sữ mới đã được dựng lên, em đã cùng người chồng tỷ phủ dìu nhau trên chiếc Boing lộng lẩy sang trọng bay về phương trời lạnh lẽo muôn đời của xứ Alaska thần bí.Anh ngồi đây bên quán vắng hồi tưởng lại ngày chúng mình còn tay trong tay tung tăng bên vườn bách thảo Sàigòn , đuổi cào cào, châu chấu, hái hoa soan bên thềm cũ bị công an bắt phạt hết vài đô USD. Bên quán vắng một mình với 2 nàng kiều nữ bia ôm anh đang nhỏ lệ tùm lum tá lã và đã mượn rượu giãi sầu , chơi hết một kết 12 chai bia33 ướp lạnh và hút hết một bao thuốc Sài Gòn giải phóng đầu lộc 20 mươi điếu !!!. Tình chỉ đẹp khi còn dang dở , cưới nhau rồi nham nhở lắm em ơi !. Mùa thu lá rụng đầy sân cỏ, anh hốt lá rơi luống ngậm bồ hòn... làm ngọt.Mùa thu vàng đã đến, tiết trời tháng 9 ãm đạm thê lương, lá vàng lay tùm lum tá lã, tức cảnh sinh tình anh bèn làm bài thơ 4 câu ba vần để kỹ niện đoạn kết của cuộc tình thơ dại của chúng ta Lại mùa thu chết cố nhân ơi !Có kẽ chiều nay mụn vở rồi!Đau đớn muôn vàng vì mụn bộcLần tay mà nặng lấy cùi rơi !!!hu, hu, hu...Chúc em vui bên người chồng giàu sang, già nua, gần đất xa trời sắp về bên kia thế giới, hẹn em ngày tái ngộ khi chồng em trở thành người thiên cổ, em nhớ mua vé máy bay và làm hồ sơ bão lãnh anh theo diện tái giá. Để giấc mơ của 2 chúng ta sớm thành hiện thực , hay em hãy ngày ngày cho ông chồng em ăn nhiều thịt bò bí tết và uống nhiều rượu vit ky, hút thuốc ba số, tối đến ái ân mặn nồng đêm 7 ngày 3 vô ra không tính, để ổng mau về với ông bà và giấc mơ chúng ta sớm hoàn thành viên mãn...chiều chiều gà vịt kêu chiều,trông về quê mẹ em nhiều vấn vương, nhớ thương, buồn vương sầu vạn cổ... đêm qua chưa mà trời sao lại nóng, một bầy ngan cánh cụt chở mùa sang , trời vào thu tiển em sầu quá xá, Lá trên cành một chiếc cuối trên cây !...hôn em bằng tưởng tượng !
Anh,Cù văn Lét